Nhặt được điện thoại trả lại gái xinh và được trả ơn.
Trên chuyến bay đến Nairobi, Kenya, Emily – cô gái người Mỹ với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh biếc – chỉ nghĩ đến công việc thiện nguyện ngắn hạn tại một trại trẻ mồ côi. Cô chưa từng tưởng tượng rằng mình sẽ gặp Malik – chàng trai Châu Phi hiền lành với nụ cười ấm áp như nắng chiều.
Họ gặp nhau vào một buổi chiều mưa, khi Malik tình nguyện đến phiên dịch cho các tình nguyện viên. Emily bị cuốn hút bởi sự ân cần và chân thành trong từng cử chỉ của anh. Malik lại thấy cô như ánh sáng lạ lẫm mà gần gũi, khiến trái tim anh rộn ràng theo cách chưa từng có.
Những buổi chiều cùng chơi đùa với lũ trẻ, những buổi tối dạo quanh chợ đêm, cả hai như quên mất thời gian. Dù bất đồng văn hóa, cả hai vẫn tìm được tiếng nói chung qua những câu chuyện giản dị và ánh mắt trìu mến.
Nhưng thời gian trôi nhanh, như chính cơn mưa đầu tiên họ gặp. Ngày Emily trở về Mỹ, họ chỉ kịp trao nhau một cái ôm thật chặt. Không hứa hẹn, không ràng buộc. Chỉ có ánh nhìn lưu luyến và một nụ cười buồn.
Câu chuyện giữa họ không có đoạn kết đẹp như phim. Nhưng nó không buồn. Bởi lẽ, có những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng đủ để làm tim ai đó ấm lên cả một đời.
Emily mang về một trái tim nhiều cảm xúc hơn, còn Malik – vẫn ở lại với nụ cười dịu dàng ấy, tiếp tục sống tốt và ghi nhớ một ánh mắt xanh giữa những cơn mưa Châu Phi.